Chào mừng bạn đến với Cổng thông tin điện tử Văn phòng ĐĐBQH và HĐND tỉnh An Giang

Cổng Thông tin điện tử

VĂN PHÒNG ĐOÀN ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI VÀ HỘI ĐỒNG NHÂN DÂN

tỉnh An Giang

Đoàn kết toàn dân phụng sự tổ quốc

Ngày đăng 21/04/2020

Xem với cở chữ : A- A A+

Hồi ấy là cuối tháng 2-1951, Đoàn đại biểu Đảng bộ tỉnh Bắc Kạn đi dự Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ hai của Đảng được nửa chừng thì Trung ương giao nhiệm vụ cho trở về địa phương ngay. Sửa chữa đường cầu, huy động dân công là hai việc lớn và nặng nề nhất lúc đó. Hầu hết các cán bộ của tỉnh phải ra mặt đường và các trạm vận tải.

Đêm khuya.

Văn phòng Tỉnh ủy nhận được bức điện “mật” của anh Trần Đăng Ninh.

Các ủy viên chấp hành tỉnh ủy có mặt ở các cơ quan gần đó lập tức được tập hợp lại và đến ngay địa điểm Huyện ủy Bạch Thông. Chúng tôi được biết chắc là có công việc gấp rút. Đúng thế. Từ mời sáng, chúng tôi đến nơi hẹn. Đồng chí Bí thư nói nửa úp, nửa mở rồi phân công gọn cho từng người:

- Có đại diện Trung ương về báo cáo nghị quyết mới của Đại hội Đảng. Hai giờ chiều, chúng ta cố gắng tổ chức một cuộc mít tinh…

Nhận việc xong, chúng tôi chia nhau đi các ngả. Theo lời dặn của đồng chí Bí thư, đúng 12 giờ trưa, chúng tôi phải tập trung xong số cán bộ, chiến sĩ và đồng bào các dân tộc, khoảng năm trăm người tại nơi đã định. Từ lâu ít khi tổ chức mít tinh, nay biết tin có “đại diện Trung ương” về thăm và nói chuyện, nên khi được mời ai cũng không chịu bỏ mất dịp hiếm có này. Chúng tôi không gặp trở ngại gì, chỉ có một điều đáng lo là không giữ được bí mật tuyệt đối. Vì khi đi vận động đồng bào, một số đồng chí đã dám đoán liều là “đi họp sẽ thấy ai … nghe ai…”. Một số cụ già người Dao, người Nùng, người Tày có công với cách mạng, với kháng chiến, biết tin đã vội lên nương dỡ lấy những củ sắn to, vào vườn chặt lấy buồng chuối chín để mang theo làm quà dâng lên “đại diện Trung ương”.

Một giờ ba mươi phút. Chúng tôi nhận được gần một trăm câu hỏi về Đảng Lao động Việt Nam. 2 giờ kém 5 phút. Anh chị em thanh niên tạm dừng lại các bài hát. Cả khu rừng lúc nãy náo nức, nhộn nhịp bao nhiêu thì giây phút này thật là im lắng, trang nghiêm. Hồi hộp, đợi chờ.

Từ cửa rừng, một đoàn người tiến vào.

- Đảng Lao động Việt Nam muôn năm!

- Hồ Chủ tịch, người sáng lập và rèn luyện Đảng ta, muôn năm!

Tiếng hô như rung cả đồi cây. Người đi thứ hai, đầu trần tay cầm tờ báo Nhân dân mới, nhìn về chỗ đông người vẫy vẫy.

- Bác hồ! Bác Hồ!

- Đúng rồi, Bác Hồ!

Người ta giành nhau chỗ ngồi để thấy Bác. Đội ngũ không còn tề chỉnh như lúc ban đầu nữa. Mấy hàng dây chặng ngang dọc trước lễ đài sắp đứt đến nơi! Mấy đồng chí công an chạy lên chạy xuống như van, như nài mọi người: “Hãy giữ trật tự! Giữ trật tự!”.

Bác rất thông cảm, Bác bảo:

- Các chú dỡ hàng dây ngăn này đi!

Miệng nói tay làm, Bác nhổ hai cọc trước mặt, quần chúng liền tiến vào sát Bác.

Bác không lên lễ đài. Như thường lệ, Bác đứng dưới tươi cười, dang hay tai ra hiệu trước quần chúng. Thế là mấy trăm người ngồi xuống một cách trật tự, vui sướng. Bác nói chuyện luôn:

- Các cụ, các đồng chí và đồng bào đã nghe tin về Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ hai của Đảng ta chưa?

- Đã ạ!

Bác nói tiếp:

- Từ ngày 11 đến ngày 19-2 vừa qua, Đảng ta đã họp Đại hội đại biểu lần thứ hai. Đại hội có 158 đại biểu chính thức và 53 đại biểu dự thính, thay mặt cho trên nửa triệu đảng viên của các Đảng bộ Trung – Nam – Bắc và cả nước đã về họp…

Bác nói ngắn, giản dị, dễ hiểu. Nói xong một đoạn, Bác dừng lại hỏi người nghe:

- Có đồng chí nào hỏi gì không?

Một đồng chí người Dao có tuổi, nói tiếng Kinh chưa sõi đứng lên:

- Kính thưa Bác, xin Bác nói tóm tắt tôn chỉ, mục đích, nhiệm vụ của Đảng Lao động Việt Nam là gì ạ!

Nghe câu hỏi có vẻ lý luận, Bác hỏi lại:

- Chú có phải là cán bộ tuyên huấn không?

Mọi người cười. Bác cũng cười. Không chờ câu trả lời của đồng chí vừa nói, Bác tiếp:

- Lúc này, Đảng Lao động Việt Nam có nhiệm vụ đoàn kết toàn dân, phụng sự tổ quốc. Nghĩa là: Đảng đoàn kết toàn Đảng, toàn dân, toàn quân đánh đuổi bọn đế quốc xâm lược, giành độc lập và thống nhất thật sự cho dân tộc, xóa bỏ những tàn tích phong kiến và nửa phong kiến, làm cho người cày có ruộng, phát triển chế độ dân chủ nhân dân, gây cơ sở cho chủ nghĩa xã hội...

Thế là, từ hình thức long trọng của cuộc mít tinh được biến thành cuộc gặp gỡ thân mật và chan hòa, sinh động giữa lãnh tụ và quần chúng. Được gặp Bác, đồng chí nào cũng nhận thấy điều đó.

Trước khi kết thúc buổi nói chuyện, mấy cụ già ở địa phương mang sắn, mang chuối đến biếu Bác. Được gặp Bác, các cụ già người Dao, người Nùng, người Tày thật vui sướng, hồn nhiên nói mấy câu thành vần:

“Boong làu pi noọng toong phjac mươc

Slo6ng căn bẩu mì lăng, tán mì mằn mì phươc

Slu7o7ng căn xiên kì giá chươc, Pú ơi…”

(Chúng ta anh chị em bụng rau xanh

Không có gì biếu nhau, chỉ có sắn có khoai

Yêu nhau xin đứng chối, Cụ ơi...)

Trích từ sách: Avoóc Hồ (Hồi ký), Nxb. Văn hóa dân tộc, Hà Nội, 1977

 

Nguồn: Những mẫu Chuyện về tinh thần đoàn kết của Chủ tịch Hồ Chí Minh